Chị Đồng Thị Luyện, bệnh nhân ung thư vòm họng hiện đang sống tại TPHCM, Chủ nhiệm CLB “Cuộc chiến với ung thư” với 4.000 người tham gia vừa viết một bức tâm thư gửi Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến tâm sự về nguyện vọng của mình và các chị em trong CLB.

chien_binh_kien_cuong_fusi.jpg
Những chiến binh kiên cường trong CLB “Cuộc chiến với ung thư” của chị Đồng Thị Luyện
Chia sẻ với phóng viên VOV.VN, chị Đồng Thị Luyện cho biết, lý do chị viết bức tâm thư này không có ý định chỉ trích hoặc làm tổn thương ai đó mà chỉ nêu vấn đề, thực trạng nhức nhối hiện tại và chờ câu trả lời từ bà Bộ trưởng Bộ Y tế để những bệnh nhân ung thư được sống với niềm hy vọng yếu ớt.

Bên cạnh đó, đây cũng là lời cảnh tỉnh cho những kẻ “kền kền” đang có ý tưởng toan tính về những việc làm vô nhân đạo đó hãy từ bỏ từ bây giờ.

Một thành viên trong câu lạc bộ cho biết, chị Đồng Thị Luyện dù bị ung thư nhưng chị sống rất lạc quan và yêu đời. Chị cũng là một trong những người truyền cảm hứng và truyền năng lượng rất nhiều đến những người đang giành giật từng phút để được sống.

Chị Đồng Thị Luyện tâm sự: “Tôi là một trong số 4.000 bệnh nhân đang tham gia CLB “Cuộc chiến ung thư” và và hàng trăm ngàn bệnh nhân ung thư đang phải oằn mình chịu đựng những cơn đau, những vật vã của từng đợt hóa chất mà níu giữ thêm từng giây phút sự sống gửi tới các vị huyết tâm thư này. Rất mong các vị bằng lương tâm của con người hãy lên tiếng vì sự vô nhân đạo của những kẻ buôn bán trên oan hồn những người đã chết”.

Nguyên Tổng giám đốc VN Pharma Nguyễn Minh Hùng lĩnh 12 năm tù. Ảnh: Zing
Chị Luyện bức xúc nói: “Trong các vị đã từng có người thân bị ung thư chưa? Có chứng kiến cảnh người thân của mình đau đến tím tái cả người, đến dại cả mắt và không thể kiểm soát nổi cơn đau chưa? Và có ai đã từng chứng kiến cảnh 1 người khụy xuống cầu xin bác sĩ hãy cố cứu họ, cho họ thêm 1 thời gian ngắn để họ nhìn thấy đứa con duy nhất bước chân vào giảng đường đại học rồi họ sẽ an lòng nhắm mắt chưa?

Rồi các vị đã chứng kiến bàn tay nhỏ xíu nhoài về phía người mẹ nằm bất động với tiếng khóc đòi mẹ nghe đến nhói lòng chưa? Tiếng khóc nghẹn ngào không thành tiếng của mái đầu bạc đưa tiễn đứa con duy nhất và những tháng ngày nai lưng ra trả nợ những gì họ cố gắng vay mượn những tưởng giành được đứa con từ tay tử thần. Vẫn còn nhiều hoàn cảnh thương tâm mà tôi không thể liệt kê hết được”.

Chị Luyện nói thêm: “Những kẻ buôn thuốc giả vào bệnh viện đã chứng kiến cảnh những bệnh nhân đã phải bán hết nhà cửa và những gì còn sót lại chỉ để cho người thân sống thêm 1 thời gian ngắn ngủi. Và tôi đã từng chứng kiến những người thân của mình trước khi từ giã cõi đời vẫn chảy dài nước mắt và cầu xin cho thêm thời gian để con họ thêm cứng cáp. Những nỗi đau không thể thốt lên lời”. 

Chị Luyện nói trong đau khổ vì hàng ngày chị phải chứng kiến hết thành viên này đến thành viên khác trong CLB ra đi mà bất lực không thể làm gì cho họ. Những cái ôm động viên, những cái xiết tay và lau cho nhau những giọt nước mắt đã cố ghìm sao vẫn cứ trào ra sau sự ra đi là nỗi đau để lại. “Nếu chứng kiến những cảnh như vậy bọn bất nhân đó có dám làm không?”- chị Luyện bức xúc nói.

“Những bệnh nhân bây giờ chúng tôi biết hỏi ai, biết hy vọng vào ai sẽ bảo vệ được chúng tôi, cho chúng tôi niềm hy vọng được sống. Ai cũng tâm niệm rằng: còn người còn của nên hy sinh hết tất cả, bán nhà cầm cố mọi cái có thể chỉ hy vọng người thân của mình qua khỏi và làm lại từ đầu.

Có người chồng tranh thủ khi người vợ mệt quá thiếp đi chạy ra ngoài làm thêm 1 - 2 cuốc xe ôm để kiếm thêm chút tiền trang trải, vì quá mệt mỏi đã bị tai nạn và khi chết không nhắm nổi mắt vì anh là người thân duy nhất của người vợ đang nằm trên giường bệnh. Các vị nghĩ sao khi những đồng tiền cuối cùng thấm đẫm mồ hôi nước mắt và cả máu nữa lại được đổi chác với 1 mớ thuốc giả để rồi họ chết trong tức tưởi và tuyệt vọng”.

Vì vậy, vì những thành viên thân yêu trong CLB, chị Luyện yêu cầu các cấp có thẩm quyền điều tra lại thật rõ ràng và xử thật công bằng đúng người đúng tội, phải trả giá đúng những gì chúng đánh cắp lấy đi của những người bệnh khốn khổ. “Chúng tôi gọi đó là hành động giết người vì chúng đã lấy đi của chúng tôi niềm hy vọng sống, chúng đã cướp số tiền bán chút tài sản cuối cùng và chúng tôi chết trong sự mất niềm tin, trong sự nhẫn tâm của đồng loại. Còn có bao nhiêu vụ chưa được phanh phui và bao nhiêu nạn nhân trong các bệnh viện chết oan chưa được làm sáng tỏ?! 

Chúng tôi là những người bệnh đang khắc khoải sống đếm từng tháng, từng ngày và thậm chí từng giờ nếu dùng nhầm thứ thuốc giả đó chứ không phải núp bóng của 1 tổ chức nào đó. Chúng tôi thực sự bị kích động bởi sự vô trách nhiệm, sự vô cảm trước nỗi đau đồng loại, trên nỗi đau của những linh hồn đã khuất.

Hãy bảo vệ chúng tôi, cho chúng tôi quyền được hy vọng và quyền được sống. Hãy cho chúng tôi niềm tin rằng: “Ung thư không phải là dấu chấm hết”- chị nhấn mạnh”./.