Trường hợp của chị P.M.T (26 tuổi ở phường Tự An-TP Buôn Ma Thuột) là một điển hình. Theo lời kể, chồng chị là anh V. D. C ( 34 tuổi), anh chị lấy nhau được 5 năm, có một con gái. Do cuộc sống gia đình phát sinh nhiều mâu thuẫn, anh ta đã đánh chị liên tục và gần đây - vào cuối tháng 11/2009 là lần nặng nhất, khiến chị phải vào Bệnh viện Đa khoa Đắk Lắk điều trị với đa chấn thương, khắp người bầm tím.

Chị T cho biết: đau đớn, tủi nhục nhưng người chồng vẫn không buông tha. Lúc người nhà đưa chị đến bệnh viện, anh chồng còn mang theo hung khí là đoạn xích sắt dài 1,5m để tiếp tục rượt đuổi đánh vợ. Trước hành vi hung hãn của người chồng, bảo vệ Bệnh viện phải nhờ Cảnh sát 113 can thiệp.  

Chị P.T.T.L (sinh 1975 ở xã Durk Man – huyện Krông Ana – Đắk Lắk) cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự. Lập gia đình cách đây 15 năm và cũng ngần ấy thời gian chị L phải sống trong cảnh “địa ngục”, không lối thoát.

Chị L kể trong nước mắt: Hàng ngày phải chịu đựng những lời chửi bới tục tĩu và những trận đòn chết đi sống lại từ ông chồng vũ phu của mình. Cứ sau mỗi lần “chén anh chén tôi” bên hàng xóm, hay những lần tức giận vô cớ là anh chồng trút tất cả bạo lực lên đầu vợ... Có lần anh ta lấy ống điếu thuốc lào đang hút dở phang ngay vào đầu vợ, khiến chị phải vào bệnh viện với 4 mũi khâu đau đớn.

Sau nhiều lần bị bạo hành như thế, chị P.T.T.L cảm thấy sợ chồng, sợ tổ ấm gia đình của chính mình. Trong sâu thẳm lòng chị, người chồng đã không còn là người chị tin yêu để có thể chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống nữa.

Chị T.T.V (ở thị trấn Buôn Trấp, huyện Krông Ana, Đắk Lắk) còn bất hạnh và đáng thương hơn. 20 năm chung sống với nhau là chuỗi dài cơ cực và cay đắng đối với người phụ nữ này. Chị kể: lấy chồng ngần ấy năm nhưng tất cả mọi công việc trong gia đình từ lớn tới nhỏ đều một tay chị bươn chải, gánh vác, còn chồng chị, ngoài việc uống rượu say khướt rồi trở về đập phá, chửi bới vợ con thậm tệ, anh không giúp được gì cho gia đình. Những trận đòn roi mà chị phải nhận từ chồng từ lâu đã trở nên quen thuộc như “cơm bữa” vậy (!).Hành vi vũ phu của chồng chị đã nhiều lần khiến họ hàng, bà con chòm xóm bất bình và lên án nhưng anh ta chưa một lần tỏ ra hối cải mà vẫn “ngựa quen đường cũ”.

Nói trong nước mắt, chị V cho biết: Cuối năm 2009, do không chịu đựng nổi bản tính hung ác của chồng khi anh đánh đập đứa con chưa đầy hai tuổi phải nhập viện, chị đã làm đơn ly hôn để mẹ con thoát cảnh roi đòn; và quan trọng hơn là để con cái lớn lên không phải chịu cảnh bạo hành ngang ngược thường xảy ra trong gia đình. Sau khi ly hôn, những tưởng cuộc sống mấy mẹ con êm ấm hơn nào ngờ anh chồng vẫn bất chấp tất cả, luôn tìm cớ về nhà đe dọa, hành hung vợ con, làm tinh thần chị càng trở nên bấn loạn.

Bà Nguyễn Thị Thanh Hường - Trưởng Ban Tuyên giáo Hội liên hiệp Phụ nữ Đắk Lắk cho biết: Đa phần các vụ bạo lực gia đình xảy ra ở các đối tượng, các hộ gia đình có đời sống kinh tế khó khăn, cuộc sống tình cảm gặp trắc trở, bế tắc. Cũng không loại trừ trường hợp bạo hành với vợ con là do không ít “đức ông chồng” còn mang tư tưởng “trọng nam, khinh nữ” nên muốn “dạy dỗ” vợ theo kiểu nào cũng được, bất cần dư luận xã hội và pháp luật của Nhà nước! Nếu có ai đó can thiệp vào chuyện riêng tư của những cặp vợ chồng có hoàn cảnh trên, ít nhiều đều nảy sinh mâu thuẫn, thậm chí thù hằn lẫn nhau rất phức tạp, nên khiến mọi người có tâm lý im lặng hoặc phó mặc. Điều này vô hình chung đã đẩy nạn bạo hành gia đình đến chỗ báo động hơn, trở thành nỗi nhức nhối cho nhiều gia đình và toàn xã hội.

Con số mà Trung tâm trợ giúp, can thiệp và phòng chống bạo lực gia đình tỉnh Đắk Lắk đưa ra cho thấy mức độ đáng quan ngại của vấn đề này: Trong năm 2009 có trên 800 vụ việc được phát hiện có liên quan đến bạo lực gia đình, trong đó có 65 nạn nhân (chủ yếu là người vợ, hoặc con cái) bị hành hạ, ngược đãi được tiếp nhận, chăm sóc sức khỏe tại các cơ sở y tế. Ngoài ra, các trung tâm trợ giúp trên tại các địa phương đã tư vấn pháp lý cho hơn 300 trường hợp khác. Song, điều đáng quan tâm hiện nay là số vụ bạo lực gia đình có tính chất nguy hiểm, vi phạm pháp luật bị đưa ra răn đe, xét xử vẫn còn quá ít, chỉ có 71 trường hợp bị phạt hành chính trong gần hai năm 2008-2009.

Theo Trung tâm Trợ giúp, can thiệp và phòng chống bạo lực gia đình tỉnh Đắk Lắk, ngoài công tác triển khai tập huấn nghiệp vụ phòng chống nạn bạo lực gia đình cho các cấp chính quyền, đoàn thể xã hội ở cơ sở, thì việc xây dựng các nhóm, câu lạc bộ phòng chống vấn nạn này cần phải được quan tâm đẩy mạnh hơn mới có thể phòng ngừa, hạn chế được các vụ việc xảy ra, góp phần ổn định trật tự trị an ở địa phương, nhất là vùng sâu, vùng xa còn gặp nhiều khó khăn.

Qua thực tế cho thấy, nơi nào công tác tập huấn và xây dựng được các nhóm, câu lạc bộ phòng chống bạo lực gia đình được triển khai tốt, thì nơi đó tình trạng đánh đập và ngược đãi (chủ yếu là vợ con) được kiểm soát và hạn chế. Chẳng hạn như ở Ea Súp, Krông Pak, Krông Năng… ngoài việc xây dựng được hàng chục mô hình điểm về phòng chống bạo lực gia đình, họ còn  thành lập được 1.104 địa chỉ tin cậy tại cộng đồng nhằm can thiệp và giúp đỡ kịp thời nạn nhận của bạo lực gia đình. Những địa chỉ này được đánh giá hoạt động rất hiệu quả. Và như bà Nguyễn Thị Thanh Hường nhận định: nạn nhân bạo hành gia đình rất cần sự lên tiếng, giúp đỡ, quyết tâm đấu tranh đến cùng từ mỗi cá nhân, cộng đồng xã hội để giảm thiểu dần những cảnh đời bất hạnh, cũng như hậu quả đáng tiếc do bạo lực gia đình gây ra./.