Căn phòng nhỏ chia làm bốn lớpBốn tấm bảng xanh trang trọng bốn bức tườngCác em tựa nhau quay mặt về bốn phươngThật nhẹ, thật hiền, cô giáo Nhung mở sáchCô Nhung dạy đánh vần sao đúng cáchVề mặt trăng, trái đất, những ngôi saoVề phép tính nhân, chia, trừ, cộng thế nàoVề tình yêu thương ông, bà, cha, mẹVề nước biển Đông vì sao mặn thế.Về lũy tre già lại có những búp măng

lop-hoc-lai.jpg

Bàn tay cô nét chữ viết tròn căngKể những điều thân thương gần gũi nhấtGiản dị cỏ cây, hiền hòa như đấtMềm mại, dâng trào như sóng bể đôngNgược về nguồn, cuồn cuộn những dòng sôngĐất tổ hùng thiêng hồng hoang ngàn năm trướcCha rồng vươn cao vẫy vùng non nướcMẹ tiên chèo thuyền độc mộc vượt trùng khơiTung cánh bay chim lạc gọi mặt trờiĐậu xuống đất lành cùng vầng mây ngũ sắc.Bàn chân các em bay trên triền cátHạt cát nào cũng có dấu chân xưa.

Cô giáo Nhung

Cô kể em nghe về một ngọn cờNhư sóng cuộn trên bầu trời đảo nhỏNhư áng mây thần ấm chân trời rực đỏMỗi bình minh các em biết ngẩng đầuNghiêm trang chào lá cờ đỏ thân yêuQuốc kỳ bay, vẽ đường cong chữ SHình Tổ Quốc trong tim người dân Việt.Ngôi sao vàng năm cánh nhuộm bình minhCô kể về một dân tộc hiền lànhKhông chịu cúi đầu trước hung tàn bạo ngược.Dân tộc mình hàng nghìn năm đánh giặcLuôn mỉm cười kiêu hãnh với năm châuÔng cha ta tay bí đỡ tay bầuVượt đói khổ thương nhau mà bước tiếpLưỡi gươm thần vùi quân thù vạn kiếpCõi bờ yên, bao trai tráng không về.Tình yêu ơi giữ ngọn cỏ đồng quêMềm như nước mà cứng hơn sắt thép.Khi tan giặc lại thơm mùi lúa nếpGiọng à ơi thơm sữa mẹ ngon lànhCon sáo mỏ vàng nhảy nhót cành chanhNgười quan họ lại dùng dằng chẳng dứtSông lại gửi theo người câu ví dặmDừa lại xanh ngăn ngắt những câu hòCâu vọng cổ khoan nhặt tiếng đàn còTheo dấu chân đoàn người đi mở đấtĐá nát vàng phai, thủy chung son sắtNgóng tin nhau trong chớp bể mưa nguồnCô lại kể về biết bao những người conVượt bể lớn, giương ngọn cờ kiêu hãnhNhững chiến hạm buồm căng nghìn dặmMặc bão giông theo hướng của sao trờiNhững triều đình tiếp nối giữ biển khơiNgười lính thủy đời đời cảm tửNghe cay mắt lửa lại truyền tiếp lửaLễ "Khao lề tế lính Hoàng Sa"Vòng tay người ôm trọn biển bao laTrường Sa, Hoàng Sa không thể nào chia cắt.Các em ơi,bé Si,bé Sen,bé Hiền,bé Hồng Hương, Phương Anh, Quỳnh Hương cùng bé Đức...Hãy đứng nghiêm chào các chú Hải quân!Đảo luôn thức, bước chân chú đi tuầnMắt nhìn xa bao năm rồi cảnh giácDa xạm nắng, súng trong tay cầm chắcĐảo bình yên ru bé ngủ ngon lànhTiếng à ơi rập rờn gió biển xanhEm lớn lên giấc mơ đầu ngọn sóngGió vẫn thổi rừng lá tra lồng lộngCây phong ba kiêu hãnh đứng bên trờiLá bão táp nhấp nhô sóng biển ngườiĐang thầm thì về từng viên đá nhỏChùa Trường Sa vẫn gần xa tiếng mõLời nguyện cầu cho đất nước bình anNgọn hải đăng thao thức quét xa xămGọi con tàu xa cập bến bờ Tổ Quốc.Hát Quốc ca các em ơi, phải thuộcĐể biết vì sao em sống ở nơi này...