Tôi suy nghĩ rất nhiều trước khi đi đến quyết định tái hôn. Tôi thương con trai sẽ chịu khổ nếu lỡ gặp phải người bố dượng ác độc nhưng trong gia đinh không có người cha cứ như nhà không nóc. Tôi mong ước hai mẹ con sẽ tìm được một chỗ dựa cả về tinh thần lẫn kinh tế để con tôi lớn lên có cha, có điều kiện đầy đủ như người ta.
Từ ngày chồng trước qua đời cách đây 7 năm, mẹ con tôi sống côi cút khá vất vả. Tôi làm công nhân ở một xí nghiệp đông lạnh đồ hải sản, đồng lương chỉ vừa đủ cho hai mẹ con xoay xở mọi chi tiêu.
Tình cờ tôi được một người quen giới thiệu cho chồng hiện tại. Anh đã ly dị vợ khá lâu, có hai con riêng nhưng đều ở với vợ cũ. Sự thực thì lúc đó giữa chúng tôi không có tình yêu, chỉ thấy quý mến và cần nhau thì cưới.
Lúc mới quen tôi thấy anh khá hiền lành ít nói, lại có kinh tế vững vàng nhờ được bố mẹ đẻ thường xuyên chu cấp nên nghĩ rằng anh sẽ là chỗ nương tựa vững vàng cho mẹ con tôi.
Chúng tôi dọn về ở với nhau sau một đám nhỏ gọn, tôi mang theo cả con trai. Chúng tôi sống riêng nhưng vẫn được bố mẹ anh ấy chu cấp một phần chi tiêu hằng tháng. Nhờ vậy dù tôi là công nhân, chồng tôi chỉ làm công chức lương ba cọc ba đồng, gia đình tôi vẫn sống dư dả.
Nhưng rồi chẳng bao lâu mâu thuẫn đã nảy sinh. Mỗi lần vợ chồng cãi vã chồng tôi lại kiếm cớ quát mắng, đánh đòn con riêng của tôi dù nó ngây thơ không tội tình gì.
Con trai tôi đã học lớp 6, đã biết tủi thân khi nghe những lời nói động chạm. Có lần bạn bè nó đến học nhóm, tranh luận bài vở có hơi ồn. Chồng tôi nổi khùng chạy đến phòng thằng bé ra rả mắng "mày học bố đẻ mày tính vô phép tắc đấy à, ai cho mày kéo bạn về nhà này gây ồn ào".
Từ lúc tôi hạ sinh một cô con gái, anh ta càng quá quắt. Chồng tôi yêu chiều cưng nựng con chung bao nhiêu thì hắt hủi con riêng của vợ bấy nhiêu. Cái gì ngon bổ anh ta cũng bảo để dành cho con gái mình. Hứng lên anh ta có thể mua hàng tá đồ chơi đắt tiền cho con gái nhưng không mảy may mua tặng con trai tôi lấy một viên bi hay quả bóng nhựa.
Tôi thật không hiểu nổi sự ích kỷ, nhỏ nhen của chồng mình, trong khi tôi ăn ở với gia đình nhà chồng toàn tâm toàn ý. Tôi thường xuyên về nhà bố mẹ chồng đấm bóp lưng, hầm thuốc bắc và nấu những món ngon bổ cho hai cụ dù nhà bên đấy đã có người giúp việc. Lễ Tết hay sinh nhật các con chồng, tôi đều mua quần áo thậm chí tự làm bánh sinh nhật mang đến tặng chúng.
Vậy mà chồng tôi đến ông bà nội và các bác của con trai thỉnh thoảng ghé thăm, mua quà cho cả hai đứa con tôi, anh ta cũng tỏ thái độ bực bội ra mặt.
Làm bố trước tuổi 25 dễ tổn thọ
Có lần anh ta còn nói xa nói gần rằng "nhà đấy quý cháu thế sao không nhận nuôi hẳn luôn" dù cho ngay từ lúc anh ngỏ lời cưới tôi đã nói rõ bố mẹ chồng trước của tôi đau yếu,các bác đều nghèo khổ đông con không thể nuôi thêm cháu, muốn có tôi anh phải chấp nhận cả con tôi.
Tôi không biết liệu mình có thể sống chung một mái nhà với người đàn ông hẹp hòi đó được bao lâu. Nếu ở lại con trai tôi sẽ lớn lên lầm lũi, mâu thuẫn với bố dượng. Nhưng nếu ra đi con gái tôi sẽ phải sống xa bố hoặc mẹ trong khi nó rất quý bố và cũng rất cần tôi./.